Lưu ý:
- Bài viết này được thực hiện từ tháng 4/2021, trước thời điểm lệnh giãn cách xã hội được áp dụng.
- Toàn bộ nhân vật trong bài đã được thay đổi tên.
- Đọc kì 1 tại đây.
Vì các thành viên tham gia chưa quen biết nhau nên để rút ngắn khoảng cách và phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng kì quặc, host thường chủ động nghĩ ra đủ loại game "làm nóng" trước khi vào việc. Đơn giản và phổ biến nhất là trò ghép cặp rồi bốc thăm thực hiện thử thách.
Gần 20 người quây thành một vòng tròn trong phòng khách chưa đến 30m2, dù cố ý hay vô tình thì da thịt vẫn chạm vào nhau nóng hổi. Host mang ra một chiếc hộp chứa khoảng 15 lá thăm được ghi sẵn, gấp kĩ. Trên mỗi lá thăm kia là những yêu cầu từ nhẹ nhàng đến "hardcore": hôn má, hôn môi, thử sờ vào bộ phận nhạy cảm của những người trong group, kích thích bằng tay và vô số trò mà người bình thường nào nghe xong cũng đỏ mặt.
Trong đám đông hỗn loạn, vài thành viên có kinh nghiệm vỗ vai lính mới: "Mạnh dạn lên em, vui thôi, phải vậy mới làm quen được!". Host đứng ngoài vỗ tay liên hồi trước những màn mơn trớn, vẻ mặt hào hứng như vừa thắng giải thưởng gì đó. 30 phút trước còn e dè không dám nhìn thẳng mắt nhau nhưng chỉ qua 5-6 lá thăm, những con người trong phòng đã phần nào "biết" về từng đối tượng. Biết theo nhiều nghĩa. Máy lạnh phả ù ù 22 độ, nhưng không khí cứ nóng dần lên.
Cái gì đến cũng phải đến, khi mà những lá thăm cuối cùng bị bóc hết cũng là lúc mà 16 thân xác bắt đầu quyện vào nhau, và không gian chính dần chuyển từ phòng khách sang phòng ngủ. Có cặp đứng dựa vào tủ, trên giường thì tay ba, xa xa trong góc ban công là nhóm 4-5 người quây quần, vài cá thể chưa tìm được chỗ đậu thì đứng nhìn chăm chú không chớp mắt như sợ bỏ lỡ chi tiết gì thú vị sắp xảy ra.
Một cảnh tượng khá bi hài giữa những party này chính là cuộc chiến "giành đào".
Dù mang tiếng là chia cặp và cân đối số lượng thành viên để "ai cũng có phần" nhưng thử rồi mới biết luôn có những nhân vật nổi bật, được số đông tia lấy tia để và trở thành ngôi sao của bữa tiệc. Đó thường là những người có ngoại hình "nhỉnh" hơn, đôi khi là một người nổi tiếng như micro-influencer, một ca sĩ trẻ, hoặc là người không nhút nhát, chăm chỉ "giao lưu". Vài người khác trở thành đồ thừa của bữa tiệc, miệng câm như hến, tay chân lóng ngóng, không được ai để ý!
T.P - một nhân vật quen mặt của những “sự kiện" này chia sẻ.
Nói chung là khốc liệt và tính toán. Nơi mà chỉ một ánh mắt, một cái hất tay, hay một tiếng thở dài cũng đều nhạy cảm và chứa nhiều tín hiệu ẩn sâu. "Nghĩ bỏ tiền vào đây mà xong, mà chắc cốp á? Còn khuya! Chủ động thì có phần, im im nhát cáy thì đi về, hoặc "nhịn". Thế thôi!" - T.P chốt.
Các bữa tiệc này ban đầu đều hứa hẹn rằng sẽ không sử dụng chất kích thích, nhưng hoá ra đó chỉ là một cú lừa. Bàn ăn nhỏ với những chiếc bánh quy và sữa dâu, sữa nho, sữa chocolate được chuẩn bị sẵn tưởng chừng vô hại nhưng sự thật là đều đã được chế biến với một lượng ma tuý tổng hợp đáng kể. Mục đích là giúp người sử dụng cảm thấy vui vẻ, kích thích não phản ứng với khoái cảm, mang lại hưng phấn liên tục, giúp cuộc vui có thể kéo dài thâu đêm suốt sáng. Điều đáng sợ là ít ai cảnh báo về thứ mà bạn chuẩn bị ăn hoặc uống, chỉ có những người có kiến thức hoặc từng trải nghiệm may ra mới đánh hơi được sự nguy hiểm đằng sau những món đồ ăn đồ uống trông hoàn toàn vô hại.
Trong quá trình kết nối với những "cựu thành viên" của các sex party, tôi được gặp H.Long - một người có trải nghiệm suýt chết do "sốc đồ". Long kể: "Lần đó bạn host đưa mình một li sữa có pha chất gây ảo giác. Host không có kinh nghiệm, mình lại vô tư nên cứ thế tu ừng ực nửa li mà không biết rằng người bán khuyến cáo uống... một nắp là đủ. 15 phút sau đó mình nói năng điên cuồng, ói mửa liên tục, cơ thể như có 1000 con rết chạy bên trong, đỉnh điểm là môi mình bắt đầu tím tái, có hiện tượng khó thở và mê sảng, không phân biệt được đâu là mơ đâu là thực.
Dù nơi tổ chức sát bệnh viện lớn nhưng cả host và các thành viên khác đều không dám đưa đi cấp cứu vì sợ những hệ luỵ khác. Tình trạng này lặp đi lặp lại suốt đêm. Tròn 12 tiếng mình mới mở mắt ra được, nhưng khi này cơ thể hoàn toàn kiệt sức và không thể ngồi thẳng. Chỉ một cử động nhỏ là mình ói ào ào. Mất đúng 4 ngày sau đêm hôm đó cơ thể và tinh thần mới tạm trở về trạng thái ổn định. Host của bữa tiệc block mình trên mọi nền tảng, không có một lời giải thích hay xin lỗi. Lần đầu và cũng là lần cuối.
H.Long.
Không may mắn như H.Long ở câu chuyện trên, nhiều bạn trẻ vì tò mò và không làm chủ được bản thân trong những đêm tiệc tùng mà đã phải trả những cái giá rất đắt. Đơn cử như việc sử dụng những loại thuốc kích dục trong những bữa tiệc trả phí.
Ngày xưa chủ yếu là dạng uống, nhưng giờ "dân chơi" đã chuyển sang dạng hít trực tiếp qua mũi, phổ biến nhất là loại con ong với lời quảng cáo "sướng mê hồn". Một nhóm 15-16 người sử dụng hết 7-8 lọ, mỗi lọ 30ml trong một "event" là bình thường. Nếu thử đổ vài giọt của dung dịch này xuống chất liệu vải bất kì, bạn sẽ thấy một mảng màu biến mất ngay lập tức. Không cần phải có kiến thức cao siêu để nhìn ra sự "kịch độc" và hiểm hoạ dài lâu nếu sử dụng trong thời gian dài.
"Sau này đi party mà thấy ai mặt mũi đờ đẫn, bệ rạc, nói chuyện ngơ ngác, đồng tử co giãn thất thường thì có đến 70% là do dùng những thứ kích dục rẻ tiền quá nhiều. Nhưng đó chỉ là những hệ quả bề mặt nhìn thấy được, chứ bên trong có khi còn bị nhiễm độc, suy tim mạch, gan thận nát bét, huyết áp ở mức báo động và chỉ cần một cú sốc gì đó là "xin vĩnh biệt" ngay. Cuối năm ngoái trong giới truyền tai nhau thông tin có những người đi sex party và "hít" quá nên tổn thương võng mạc, mất thị lực vĩnh viễn. Nhưng nhiều người vẫn chưa sợ, hoặc cũng sợ nhưng lỡ phụ thuộc, lỡ nghiện cái cảm giác lâng lâng đó rồi nên vẫn miệt mài dùng." - một dân chơi cho hay.
Nếu những thứ trên đã khiến bạn hơi rén thì có lẽ bạn nên cân nhắc có nên đọc tiếp hay không vì những câu chuyện sắp được kể dưới đây chắc chắn còn "nặng đô" hơn.
Đặc điểm, và cũng là cái thú trong mắt nhiều người khi tham gia sex party đó là có những người mà bạn sẽ chỉ gặp một lần trong đêm hôm đó. Từ đây mới sinh ra một nhóm cá thể mang trong mình những căn bệnh liên quan đến tình dục, quyết tâm trà trộn vào những cuộc vui, phần để thoả mãn bản năng, phần để trả thù đời.
Trong lúc cảm xúc và nhu cầu đang dâng tràn hơn bao giờ hết, hiếm ai trong cái nhóm nhốn nháo đó còn đủ bình tĩnh để hỏi xem người kia có "sạch" không. Cao tay, táo tợn và ác độc hơn đó là việc giả vờ dùng phương pháp bảo vệ ở đầu cuộc vui, nhưng khi lí trí đối phương đi xa bờ và chỉ còn lại những cảm xúc cần được thoả mãn, các đối tượng này lén lút bỏ đồ bảo vệ và thực hiện hành vi tình dục không an toàn. Đến lúc bạn tình biết thì đã mọi sự đã rồi.
Cách đây không lâu, host của một bữa tiệc phải tá hoả đi thông báo cho tất cả thành viên từng tham gia "event" 2 tháng trước về việc có nhiều người từng tham gia hôm đó bỗng dưng báo là có kết quả mắc lậu, giang mai và cả HIV.
Diễn ra âm thầm, nhen nhóm từ từ nhưng ngày một lan rộng trong những sự kiện này chính là những màn bạo hành tình dục (sexual abuse) đội lốt "giao lưu", "thân mật". Việc không phải chịu trách nhiệm cùng tính ẩn danh trong cách tổ chức tạo kẽ hở cho không ít dân chơi với những mơ tưởng tình dục kì lạ thoả sức trút hết, xả hết, thử hết những năng lượng đó lên cơ thể những người lạ vô tội. Chuyện những nhóm bạn cố tình đăng kí tham gia với nhau để tác oai tác quái, đánh lẹ chuồn gấp không còn xa lạ gì.
"Một đêm kinh hoàng" - đó là thứ duy nhất mà Y. còn nhớ được khi ai đó nhắc về trải nghiệm đầu tiên không mấy vui vẻ. "Mình không còn quyền kiểm soát cơ thể, cố gắng vùng chạy nhưng tứ chi đã bị những người xa lạ to lớn giữ chặt, miệng bị bịt kín. Sao không la lên cầu cứu ư? Ai sẽ cứu đây khi xung quanh đều đang bận vui vẻ theo những cách riêng. Và đâu ai ép mình vào đây, đó là sự lựa chọn của mình mà? Mệt, thất vọng và một chút ghê sợ, cho cả mình và những gì đã xảy ra trong đêm đó".
Hưng - nhân viên tại một phòng khám nam khoa chuyên điều trị dự phòng trước phơi nhiễm HIV và những bệnh lây truyền qua đường tình dục trên đường Lạc Long Quân, quận 11 (TP.HCM) là người duy nhất đồng ý chia sẻ về chủ đề nhạy cảm này khi tôi ngỏ lời. Mỗi ngày tại đây tiếp nhận trung bình từ 80-150 ca khám. Để đảm bảo sự riêng tư cho những người đến khám, mỗi tầng được chia thành 10-15 phòng khác nhau bằng những tấm kính mỏng. Không khó để nhận ra trong hàng loạt những người ngồi ở ghế chờ hành lang, lác đác đâu đó là những gương mặt trẻ măng, thậm chí còn có bạn trẻ đang lúi húi che đồng phục đằng sau áo khoác to sụ, trùm kín đầu.
Khi nhắc đến những bữa tiệc tình dục, Hưng không giấu được sự bức xúc: "Có những bạn sinh năm 2K1, 2K2 nhưng đến đây xét nghiệm nhanh thì đã dương tính với HIV hoặc nhiễm STDs (thuật ngữ chỉ những bệnh lây qua đường tình dục - PV). Trong quá trình tư vấn và điều trị, mình rất sốc trước sự bất cẩn và vô tư của nhiều bạn trẻ. Một số bạn không biết mình từng quan hệ với ai, thậm chí không nhớ rõ số người mà mình đã quan hệ. Hỏi đến việc sử dụng biện pháp an toàn hay thì ú ớ "em không rõ", "lúc đầu có nhưng sau đó thì không"...
Đồng ý là bệnh tình dục có thể lây ở bất kì đâu chứ không lựa sex party là nơi duy nhất để lây lan, nhưng các bạn cần phải hiểu đó là nơi nguy hiểm nhất vì đủ mọi thành phần, hiểm hoạ khôn lường không ai nói trước được. Khi dính bệnh chẳng biết phải dò tìm từ đâu, căn nguyên thế nào."
Hưng kể tuần trước mới thăm khám cho một bạn nhiễm HIV và có một vài vấn đề khác do quan hệ tập thể. Bản thân bạn ấy đang muốn thi vào trường Y. Thắc mắc lớn nhất của bạn không phải là tình hình sức khoẻ đang thế nào, mà là lo sợ về việc nếu chẳng may sau này làm nghề, bản thân vô tình lây cho người khác thì sao. "Đêm qua bạn ấy nhắn là chắc sẽ tìm ngành khác, từ bỏ ước mơ vì không muốn làm hại ai. Một suy nghĩ đơn giản nhưng lại khiến mình rất đau lòng." - Hưng nói.
Số trường hợp mà Hưng phải đối diện như vậy nhiều khỏi đếm, dù anh chàng chỉ mới làm công việc này chưa đầy một năm. Có người chưa nhiễm HIV nhưng bị viêm gan B, mụn rộp sinh dục, lậu, giang mai, HPV… Mỗi người một hoàn cảnh, một câu chuyện. Ngoài hỗ trợ về mặt sức khoẻ, Hưng còn phải đảm nhận thêm việc hỗ trợ tâm lý, động viên tinh thần của những bạn trẻ này vì đa phần đều giấu gia đình, bạn bè và học cách vượt qua trong im lặng.
"Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ". Sau khi kì 1 của chuyên đề này được lên sóng, host của những bữa tiệc này vẫn đăng trạng thái nhớ "mem" và hẹn ngày tái ngộ anh em vui vầy. Thậm chí đăng lại những feedback cũ như lời khẳng định mình không làm gì sai do vẫn được cộng đồng chấp nhận và ủng hộ. Nhiều người sau khi đọc xong nửa đùa nửa thật "sợ quá, phải thử để hết sợ mới được" hoặc "gà thì ở nhà".
Suy cho cùng chơi hay tránh đều là sự lựa chọn của mỗi người. Nghe về những hậu quả thì rùng mình đấy, nhưng sự tò mò và những năng lượng khó diễn tả bên trong vẫn là những con quái vật hung hãn, không ai nói trước được bản thân bị dẫn dắt thế nào nếu không đủ lí trí và sự tỉnh táo, đặc biệt với những cuộc vui này. Có người tìm đến vì muốn thử cảm giác lạ, có người tìm đến vì... rảnh, có người đơn giản muốn khoả lấp nỗi buồn nào đó bằng việc quăng mình vào một nơi "quậy thôi, không cần nghĩ".
Nhưng giống như một câu mà Long nói với tôi trước khi buổi trò chuyện kết thúc: "Lúc vui vẻ thì có anh có tôi, nhưng khi mắt mờ dần, đầu óc trở nên lú lẫn, tinh thần sứt mẻ, tâm hồn kiệt quệ và bên trong cơ thể là một dề bệnh tật có thể quật mình chết bất cứ lúc nào, thì người duy nhất phải chịu đựng chỉ có mình mà thôi."
BÌNH LUẬN (0)